Xuân ngày Tết rạng ngời trên cả nước, trẻ em vùng cao đón tết như thế nào, liệu có đầy đủ như trẻ nhỏ ở dưới xuôi, hay chỉ là niềm vui nho nhỏ nào đó mà người ta chưa biết.
Ánh Mắt Vui Tết Của Trẻ Nhỏ Vùng Cao
Ánh nắng êm dịu trong những ngày đầu năm sưởi ẩm trên mọi nẻo đường khúc lượn. Khoe sắc với Đào, tinh khôi với Mận, bước chân không mỏi lại được trở về với núi rừng thiên nhiên đón tết cùng trẻ nhỏ xứ núi.
Mắt thần như soi sáng, đường rộng mở thênh thang, vượt qua hàng trăm cây số men theo từng lối mòn phủ đầy sắc đào tươi thắm, chốn yên bình tràn ngập khắp nơi, người chưa thấy nhưng tiếng ríu rít của các bé đã vang vọng núi rừng.
Vui trong ngày hội lớn, không giống như những đứa con lồng kính được bao bọc bởi cha mẹ, không có những món đồ chơi hàng hiệu chuyển động từ xa, cũng chẳng có những chiếc máy tính điện thoại xa hoa chỉ biết ngồi một chỗ. Các em là những đứa con của thần núi thần rừng, phải phụ giúp cha mẹ trong những ngày nương rẫy, để có cái ăn cái sung túc mừng tết đón xuân.
Tết thôn bản đặc trưng xứ núi, cái nhìn của các bé hồn nhiên vui tươi, áo không có mới để diện Tết, vẫn cứ lem luốc nhưng ấm cúng là đủ. Thôi thúc bước chân tiến gần nơi các em đang học… Có thêm cái chữ - có thêm câu từ để đẩy lùi cái vất mai sau.
Của cải tạo ra là để tận hưởng, ấm nồng sung túc trong mái ấm gia đình. Một củ khoai lang nóng bỏng tê lưỡi, những tiếng cười dạo xuân vẫn vang rộng muôn nơi. Cùng đón tết với các em để cảm nhận được niềm vui đặc biệt, mỗi miếng cắn là mỗi lần xuýt xoa. Từ xuýt xoa nó không chỉ đơn thuần như một động từ để miêu tả cái cảm giác nóng hổi khi ăn củ khoai miếng sắn, mà nó còn giống như một cảm xúc mới lạ của người miền xuôi về cái Tết vùng cao “Đơn giản thế thôi à, không cần quá nhiều màu sắc”.
Trẻ em như búp trên cành, chúng nô đùa trong những ngày chớm xuân, khiến khắp nơi vườn đào vườn mận phải trĩu cành nhưng chưa sai quả. Nghịch ngợm là lẽ thường tình, đó cũng chính là cái hình ảnh mà người miền xuôi từng mất. Thử hỏi xem phía dưới thành phố nhộn nhịp, cái nơi phồn thị xa hoa, liệu có mấy khu nhà cho con trẻ vui bầy như vậy. Chắc… chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay mà thôi, tết ngày này dưới thành phố đâu có chỗ chơi an toàn, trẻ con đâu có được giao lưu nhiều để kết bạn.
Nhỏ nhắn ẩn mình sau những bờ tường rào lại là một câu chuyện dài để nói, nhìn cái ánh mắt ngây dại của bé thật siêu lòng. Bé còn phải trông em khi cha mẹ vắng nhà, bé còn phải lo toan những công việc phụ giúp, chỉ có thể đứng nhìn lũ bạn vui chơi bên ngoài trong niềm vui gửi gắm “Mình sẽ ra chơi cùng”.
Vùng rừng núi thiên nhiên kỳ vĩ, những đứa trẻ xinh xắn đón xuân về. Muốn xin một kiểu ảnh không có gì là khó cả, điều quan trọng phải nắm bắt được sự hồn nhiên. Thích cái giọng ngọt ngào mến khách, quý cái nét thân thiện của các bé vùng cao.
Cao trào trong ngày Tết đến, người người nhà nhà sum vầy hội tụ, nhưng đâu đó vẫn còn có không ít các bước chân thầm lặng tiến về miền núi xa xôi. Đón một cái Tết thật ấm nồng, tiếp nhận những niềm vui thật độc đáo.